Kịch Truyền Thanh - Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi
[ Tác phẩm được đăng với mục đích đọc offline. ] Tùy bút: Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi Tác phẩm liên quan: Phù Sinh Lục Ký Tác giả: Nam Khang ( Bạch Khởi ) Editor: Bạch Nhật Mộng
[ Tác phẩm được đăng với mục đích đọc offline. ] Tùy bút: Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi Tác phẩm liên quan: Phù Sinh Lục Ký Tác giả: Nam Khang ( Bạch Khởi ) Editor: Bạch Nhật Mộng
"Nếu như một ngày nào đó, bạn phát hiện ra người mà bạn thích năm ấy cũng thầm thương chính mình thì sao?" Đó là câu hỏi đầu tiên mà Nguyệt nhận được trong buổi phát hành quyển sách đầu tay của mình, cô ngẩn người một hồi lâu. Hàng loạt những kí ức của mùa hạ năm ấy cứ theo đó mà ùa về, khiến lòng cô dâng lên một cảm giác cực kì chua xót. Cô... cũng không biết nên trả lời thế nào nữa... Chần chừ một hồi lâu, cô từ từ đáp: "Chắc là sẽ buồn lắm nhỉ? Nhưng mình cảm thấy nó sẽ giống như một đoạn kí ức đẹp trong tuổi trẻ mà thôi, và rồi, ai cũng sẽ có những hạnh phúc riêng." Ai rồi cũng hạnh phúc, theo những cách khác nhau...
có vẻ em yêu của minh huy không còn là của riêng nó nữa, và có chết nó cũng không để cho chuyện đó xảy ra.
Lấy nhau do xem mắt, Hắc tổng Hàn Thiên có cả trăm tiểu tam lại chấp nhận lấy một cô vợ mới gặp lần đầu? Đơn giản vì Vân Di vô cùng dễ dãi! Tiểu tam không quan trọng, quan trọng là có chiếm được trái tim ông xã của cô hay không thôi!
我等你到三十五岁 - Em đợi anh đến năm 35 tuổi Tác giả : Nam Khang Bạch Khởi Người dịch / Edit : Snowie . . . ---------- Quyết định đem truyện này về Wattpad khá là tình cờ, bởi vì lúc ấy Gai đang lướt youtube và chợt thấy bài hát "Em đợi anh đến năm 35 tuổi" hiện ra ở một góc nho nhỏ, vì tò mò, có lẽ là duyên phận, mình click vào và nghe hết bài hát ấy, đau lòng, cảm thương thật sự. Rồi mình tìm mọi thông tin về bài hát ấy, và cái tên Nam Khang hiện ra. Và mình quyết định, đem câu chuyện của anh về đây. Để cho tất cả mọi người đều được đọc lời văn của anh, một con người với trái tim tha thiết yêu và được yêu nhưng đã ra đi mãi mãi...
Kể cả khi em không còn nghe thấy điều gì nữa, anh vẫn sẽ viết lên những nốt nhạc cho cuộc đời của em. (câu chuyện về một cuộc hành trình đi vào thế giới lặng yên, chữa lành những tổn thương và tình yêu không cần phải cất lời.)
Sau bao nhiêu lần lăn lộn trong những fic đẫm nước mắt của cặp đôi này thì mình mới đọc đên đoạn kết của của truyện. Cảm nhận của mình về hai nhân vật này có hơi khác thường, không bi thương thống khổ mà lại có chút tươi sáng, có chút tương lai. Hoặc có thể do bản thân quá khát khao cho họ một cái kết tốt họ. Hạ Huyền - Sư Thanh Huyền Quân Ngô - Mai Niệm Khanh Cốc Tử - Thích Dung Nguyên Tác: Thiên Quan Tứ Phúc - Mặc Hương Đồng Khứu. Mỗi tuần 1 chap 2000 từ vào chủ nhật. Cố lên!
"Nhưng khi em đi, anh vẫn sẽ luôn yêu em Dẫu ai chê bai ngu si Sâu trong con tim anh luôn giữ trọn vẹn một lời thề rằng Sẽ ở đây chờ khi em về". Disclaimer: I do not own any of the characters mentioned here. This story was made with the sole purpose of entertainment and is not intended to be taken seriously in any social, political or religious context under any circumstances.
Tên truyện: Nhìn nhân gian Tác giả: Revlis Nhân vật: Bùi Công Nam x Duy Khánh Cảnh báo: Mọi nhân vật trong câu chuyện không thuộc về tôi, và toàn bộ diễn biến đều là sản phẩm của trí tưởng tượng. Vui lòng không sao chép, chỉnh sửa.
(Chuyển ver) [VKook] Em Không phải là em trai tôi " Tác giả gốc: Harley_27" Đã Drop
Em chẳng nhớ nổi ngày anh đến bên em đã bao lâu rồi ?
Ngày còn bé, Bùi Công Nam ghét Duy Khánh vô cùng. Nó lúc nào cũng cố tình trưng ra đôi mắt ngấn lệ làm xiêu lòng người ta. Mà chẳng hiểu sao, ai nhìn vào đôi mắt ấy cũng đều dính bẫy. Năm mười bảy tuổi, Bùi Công Nam lại đem lòng tương tư một đôi mắt nước, chỉ vì trong một khoảnh khắc rất nhỏ, Duy Khánh cài lên mái tóc bông hoa ngọc lan, nhìn anh với ánh mắt như chứa cả một dải ngân hà rộng lớn. Tags: Thanh mai trúc mã, oan gia ngõ hẹp, OOC
Nhìn tên là biết kết rồi đó Hong dui dẻ gì đâu Ai muốn đau khổ tột cùng thì lên đây với toai
Tên tác phẩm:[Đồng nhân TQTP] Quân Mai Tác giả: Ma Bư Tình trạng: Hoàn ------------------- Quân Ngô bật cười: "Hay lắm! Ta vẫn luôn tìm điểm khiến y khác biệt với ta. Y có một tín đồ trung thành, còn ta, ta chẳng có gì cả." Hoa Thành nói: "Sai. Ngươi có." Quân Ngô thu nụ cười lại: "..." Hoa Thành nhìn về phía ánh sáng chập chờn chỗ bậc thang. Có một bóng người đang khua tay múa chân, không, phải là vò đầu bứt tai mới đúng, có vẻ như số của hắn lại không được may mắn cho lắm. "Hắn ư?" - Quân Ngô lạnh lùng nói - "Để ta nói cho ngươi nghe. Khi ta về phe chính nghĩa, hắn theo ta, khi ta sa đọa, hắn liền bỏ ta. Không như ngươi, hắn theo ta có điều kiện, còn ngươi một lòng vì y." Hoa Thành nói: "Ngu xuẩn. Ngươi nghĩ vì sao hắn dọn đến cái nơi hẻo lánh này để trông ngươi? Nếu không vì trung thành, hắn đã cao chạy xa bay sống một cuộc đời mời từ lâu rồi, hà cớ gì cả ngàn năm trôi qua rồi vẫn còn dính với kẻ như ngươi?" ------------------ Bản quyền thuộc về @mavilinhha và @LamB. Yêu cầu không chuyển ver hoặc tự ý post lên nơi khác khi chưa có sự cho phép của Author và @mavilinhha 🍀🍀🍀 Truyện chỉ được đăng trên wattpad và facebook, tại Thiên quan tứ phúc fanpage. Yêu cầu không tự do reup hay chuyển ver khi chưa được sự đồng ý của Author. FB tác giả: https://www.facebook.com/giamai.pham.14
short stories