706 61 2

đi đêm có ngày gặp ma ráng chịu 👻

196 17 9

_ Công chúa, người thực sự muốn gì ở những chiến binh như chúng tôi? _ Ta muốn gì ở các ngươi ư? Ta muốn các ngươi phải giết chết tất cả linh hồn ở thành phố này! _ Vì sao? _ Có 1 linh hồn ác quỷ đang trú ngụ ở 1 trong số những người dân thành phố! _ Cho dù là vậy, thì niềm kiêu hãnh của 1 chiến binh ko cho phép chúng tôi làm như thế! _ Vậy thì hãy biến đi cho khuất mắt ta! Các ngươi ko xứng đáng để làm chiến binh nữa! _ Công chúa, người sai rồi! _ Hử? Ngươi vừa bảo gì?

103 9 7

Yup! Lại 1 tác phẩm nữa của con au lười. Chuyện kể về những linh hồn và những bông hoa Echo

8,179 472 11

không cần quá phô trương. chỉ cần tớ yêu em là đủ.

1,942 354 17

☆Tóm tắt: "Hãy cảnh giác, Chúa tể." Abraxas Malfoy viết "học sinh mới chuyển đến muốn hồn ngài!" Ngoại trừ chữ viết của Abraxas rất tệ, và trong nét chữ nguệch ngoạc đó, chữ "hồn" và "hôn" trông lại quá giống nhau. Tất nhiên, mọi thứ sẽ leo thang. Rất nhiều. (Mọi chuyện là tổ hợp của các hiểu lầm tai hại, mà thứ đầu sỏ chính là nét chữ phượng hoàng gà bới của Abraxas Malfoy, khiến chúa tể tuổi teen của chúng ta nhầm "kill you" thành "kiss you") ☆Nguồn: https://archiveofourown.org/works/39003150/chapters/97558827 ☆Tác Giả: Ailora ☆Dịch: LeonDepi ☆Thể loại: Quay ngược thời gian, Enemis to lovers ☆Couple: Tom Riddle x Harry Potter (Harry Evans) _________________________________ Helloooo, hố đầu tiên của mình. •°•☆•°• Bối cảnh năm 1943 •°•☆•°• • Năm bảy: Harry Potter, Walburga Black, Lucretia Black, Linus Rosier, Ignatius Prewett, Algie Longbottom, Ibrahim Shafiq • Năm sáu: Melinda Macmillan • Năm năm: Tom Riddle, Abraxas Malfoy, Ethan Avery, Orion Black • Năm tư: Druella Rosier • Năm ba: Rubeus Hagrid • Năm hai: Eileen Prince

2,790 265 49

Undersecret là 1 Alternate Universe của game gốc Undertale. Và đây là 'tất tần tật' về Undersectet! Tranh mình vẽ không phải là đẹp, truyện mình viết có mấy chỗ dở, mong các bạn ủng hộ và góp ý! Lâu lâu mình cũng sẽ thông báo nếu muốn tìm Author viết cùng (vì mình không thể tự tay viết hết)

343,665 31,165 140

Nếu có chút nắng, xin soi rọi nơi đây. Nếu có chút mây, xin mau tan đi mất. Nếu có chút mưa, hãy là cơn mưa lớn. Và nếu như chưa từng gặp gỡ, chúng ta đều sẽ không có đau thương. - Một ngày nào đó của tháng 9 năm 2017 - Có lẽ là khi tôi trưởng thành. - Chúng ta đều đã trưởng thành. Hồi ức xinh đẹp, không được biến chất. _Ranny Granger_

11,575 916 21

FIC DỊCH của cặp IronStrange Vũ trụ Marvel thay đổi (không ai chết). HYDRA là ưu tiên hàng đầu của Avengers. Trong khi họ đang điều tra một trong những chiếc xe tải của HYDRA, Peter bị thương và cần một bác sĩ giỏi. Rất may, Christine Palmer biết một người đàn ông cho việc này....hoặc là một pháp sư. (Trong fic này, tác giả mặc định rằng Tony và Stephen chưa từng gặp mặt nhau) --------------------------- Author : captainkiwi from Archiveofourown Original link (eng) : https://archiveofourown.org/works/14855100/chapters/34389723 Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup hoặc chuyển ver.

97 20 13

Từ khi còn nhỏ cho tới bây giờ, tôi chưa từng bị phản bội. Và nếu tôi từng bị phản bội thì chắc những cái đó quá nhỏ nhặt nên tôi chẳng nhớ gì cả. Thế mà chả hiểu sao, sự phản bội lại là điều mà tôi sợ nhất và ám ảnh tôi nhất. Tôi đã mơ nhiều điều khủng khiếp, buồn bã, đau đớn, kinh dị nhưng những ác mộng còn ám ảnh tôi tới bây giờ luôn luôn gồm có gia đình tôi và phản bội.​ Ác mộng đầu tiên mà tôi có thể nhớ là từ khi tôi có học lớp 3. Tôi bị xiết cổ bởi một người đàn ông trong khi chú tôi đứng nhìn. Chú tôi là người tốt nhưng lúc đó, một nụ cười ghê rợn hiện trên cái khuôn mặt nhân hậu và đôi mắt thì thật quá là lạnh lẽo. Ác mộng thứ hai xảy ra vào một trưa tôi ngủ trường vào lớp 5. Giấc mơ đó là một loạt những chuyện không liên quan nối tiếp với nhau nhưng tôi nhớ 1 chuyện nhất. Tôi bị mắc kẹt ở tại một mê cung. Cô tôi đã nhốt tôi ở đó và còn hứa sẽ thả tôi ra nếu tôi tìm được một bông hoa. Tôi đã đi khắp nơi cho tới khi kiệt sức để rồi cuối cùng khi tới được chỗ bông hoa, tôi không thể nắm bắt được nó. Ác mộng thứ ba xảy ra gần đây thôi, vào mùa hè năm nay. Nhiều chi tiết đã mờ nhạt đi nhưng tôi vẫn còn bị ám ảnh. Cả thế giới đều hỗn loạn: đường phố bẩn thỉu, tòa nhà đổ nát, cột đèn nằm lăn lóc. Những người bình thường đều không còn là họ nữa mà đang tấn công nhau rồi chuyển sang tấn công tôi. Tôi chạy, chạy, chạy mãi, cố thoát khỏi những cánh tay như những móng vuốt, những đôi mắt vô hồn, những trái tim lạnh giá. Tôi chạy, chạy mãi cho đến khi g

285 26 1

warning: ooc

49,765 6,160 80

Một AU của Steven Multi Universe - nơi Steven được thừa hưởng viên Gem của White Diamond nhưng lại không có ai chăm sóc và bảo vệ ngoài một người phụ nữ lạ lùng với một mắt! Từ đây, cậu bắt đầu hành trình bỏ trốn khỏi ngôi nhà của cha mẹ nuôi đầy đau đớn và khám phá ra thế giới Gem cũng như thân phận thật sự của mình.

5,554 302 10

Lần đầu tiền viết truyện về One Piece nên ko rõ tình tiết lắm. Tại thích Lù làm thụ bé nhỏ lại được cưng chiều mà không kiếm được nhiều truyện của Allxluffy nên mới viết thử một bộ ngay bây giờ. Có gì thì ủng hộ và góp ý cho au nếu au viết sai chi tiết chỗ nào nghen :) cảm ơn mấy bạn đọc giả thân yêu ('▽'ʃ♡ƪ) lưu ý: có yaoi nên nếu các cô không ai phải hủ thì làm ơn mời ra ngoài, tôi viết để cho vui vì mê bé lù quá thui chứ không có j hết ( '・・)ノ(._.')

162 11 1

paring: gunwook x matthew;

87 0 1

I arrive in Guatemala on The Day of the Dead, November 1st. I’m curious about this holiday, so I go Day of the Dead Effortless English to the cemetery to see what’s happening. What I find is quite interesting. The atmosphere is like a party. There are people everywhere. Families are sitting around the graves of their dead ancestors . They clean the graves and add fresh flowers. I walk through the cemetery and admire the beauty of all the colorful flowers. There is also color in the sky, because many kids are flying kites . Some families are having a picnic next to the graves. They eat, drink, and chat together. People laugh and smile. In the Unites States, cemeteries are always somber . We certainly never have festivals or parties next to graves. We don’t laugh or play music or fly kites in cemeteries either. I find that I prefer the Guatemalan approach . I like the way they remember and celebrate those who have passed away . I like that they acknowledge death, instead of denying it the way Americans do. I like that there is life, as well as death, in their cemeteries. Guatemalans call it “The Day of the Dead”, but it is also a day to appreciate life. www.EffortlessEnglishClub.com