[Soojun | Textfic] Brokenheart Café And You
"Tại sao anh lại thích một người như em?"
"Tại sao anh lại thích một người như em?"
viết về những mẩu truyện ngắn của 2 đứa dựa trên những bài hát mình thích luôn là một cái kết đẹp vì hi vọng sau brokenheart thì luôn là một happy ending
" Dần dần , nhắn tin hàng ngày với anh đã trở thành thói quen của tôi . Mặc dù anh có trả lời cộc lốc hay như nào đi nữa tôi vẫn sẽ " đeo bám" anh cho đến cùng . Tôi nghĩ tôi yêu anh mất rồi ... " -Park T/b Chinn
tác giả: lizzywithbrokenheart (là tớ) "em, anh và tâm sự những ngày ta không còn bên nhau" không phải là chuyện tình yêu lãng mạn, ngôn tình hay gì cả. đây là tâm sự, suy nghĩ của chính tớ. truyện này nói lên những kỉ niệm, những ngày tháng mà tớ và anh ấy còn ở bên nhau, và lúc xa nhau. tớ không giỏi văn nên ca từ sẽ không hay nhưng dù sao vẫn mong các cậu ủng hộ. cảm ơn
Tên tác phẩm: Phượng Nguyên Tôn Tên gốc: Ngạo Kiều Chi Nữ - Thiên Tài Phế Vật Tiểu Quận Chúa Tác giả: Nephele Xie ( nephele ) Thể loại: xuyên không, dị giới, nữ cường, nam cường, huyền huyễn, nữ chính phúc hắc, nam chính đại phúc hắc, nữ ngu si, nam thần kinh,... Nữ chính: Trường Tôn Ly Ca ( Ngự Hải Yến ) ***
- Cậu có muốn chuyển đến sống cùng tôi không, Jaehyun? - Cậu điên hả, còn Anjoo của tôi thì sao? - Cậu mang Anjoo theo, chúng ta... sống cuộc sống của 3 người.
My heart is broken... I know, I'm wrong, wrong at the start when I love you... But.. I still love you, I can't get you out of my heart.. Even if it was just my foolishness... --- Lần đầu viết đam mỹ, mong anh em ủng hộ! Nói nhỏ nè: Vì tớ rất lười í 😂 nên là truyện không có thời gian ra nhất định đâu! Các cậu thông cảm nhé! Xem kĩ trước khi lọt hố a~ |Đã hoàn 16012019|
1 bản beta Mình vẫn đang viết dần, chỉ là mình cần tìm thêm cảm hứng và cảm xúc để viết truyện
Dành cho anh... người đặc biệt.. mãi mãi là tất cả của tôi Tôi không hối hận vì đã từng yêu anh...
ai cũng nên ra đời, ai cũng xứng đáng có được hạnh phúc.
Năm 15 tuổi, Võ Hoàng My gặp anh. Cô chính là nhu nhược giúp đỡ người con gái nằm trong vòng tay anh, bất kể khó khăn. Không phải cô không biết anh lợi dụng cô, mà đơn thuần là không muốn chấp nhận, tự tay bịt mắt chính mình. Năm 16 tuổi, Lưu Chấn Phong gặp cô. Không phải anh không có tình cảm với cô, mà chính bản thân cũng không hiểu tại sao tự tay đẩy người con gái ấy ra, thậm chí "dội gáo nước lạnh", tàn nhẫn bóp chặt hy vọng của cô. "Lưu Chấn Phong ! Tôi của 9 năm trước là một đứa con gái vô dụng, mù quáng yêu anh, để anh lợi dụng. Nhưng tôi bây giờ đã trưởng thành đủ để nhận ra bản chất con người hạ lưu của anh. Anh đừng hy vọng làm tôi tổn thương một lần nào nữa !" "Hoàng My, em hiểu tôi rõ như thế nào ?" *Không tuỳ tiện đem truyện đi nơi khác mà không có sự cho phép của mình nhé*
for people who hurt you
Những cánh hoa tím rực nơi phòng bệnh, đâu phải chỉ của riêng mình em.
Góc này có những điều ngọt ngào mà Ran dành cho em, cảm ơn chú vì đã đến!