394,234 1,116 72

Tiền Thịnh vẫn luôn đều ở trong thành đầu công tác, khai cái khuân vác công ty, sinh hoạt còn tính thấu sống. Sống 28 năm, cũng không có thảo cái tức phụ nhi, người trong nhà lo lắng sốt ruột hắn nửa đời sau không tin tức, cho nên cho hắn tắc một tức phụ nhi, an bài cái thân cận đối tượng, một cái ôn nhu điềm tĩnh tiểu học lão sư. Bởi vì ở bất đồng thành thị, cho nên bỏ thêm WeChat sau vì gia tăng cảm tình, trò chuyện trò chuyện, liền bắt đầu kịch liệt lỏa liêu. Hắn cảm thấy hắn rất thích hắn này thân cận đối tượng, lại tao lại lãng nãi còn đại.

15,345 1,303 15

Những bông hoa khoe sắc, đẹp đẽ mà mong manh. Cũng giống như người con gái anh thương vậy. Lưu ý: OOC Truyện được đăng duy nhất tại Wattpad

52,928 3,150 28

Tác giả: Hà Anh Nhã Bộ truyện được viết bối cảnh và văn phong VIỆT NAM. - Tiêu Chiến anh năm nay 23 tuổi; Chiến Chiến, Chiến: anh cảm thấy đẹp cũng là một cái khổ - Vương Nhất Bác hắn 27 tuổi; Nhất Bác, Bác: gặp được Chiến thật tốt. Thể loại: hiện đại, HE, 1x1, H , niên thượng Toàn bộ truyện chỉ là hư cấu, ý tưởng là của au Hà Anh Nhã. Không thích vui lòng click back. Không nói lời cay đắng. Tôi không dễ dãi. Những lời góp ý mình sẽ ghi nhận và khắc phục. Xin cảm ơn BỘ TRUYỆN ĐÃ ĐƯỢC ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG RE-UP. VUI LÒNG KHÔNG RE-UP

3,432 257 4

Author: JustYeWook Pairing: Shoutaro x Philip ( Ren Kiriyama x Suda Masaki. Nếu ai đã từng xem Kamen Rider 2014 thì sẽ biết đến cp này,cp làm ta bấn nhất trong tất cả các cp siêu nhân ^^ Trong phim tên của họ là Hidari Shoutaro và Philip.) Disclaimer: Các nhân vật không thuộc về au,họ thuộc về nhau. Rating: boy x boy (si tình công x mạnh mẽ thụ) Category: romantic Warning: chống chỉ định với những ai anti boylove,phụ nữ dưới 17,trẻ trâu đang mang thai và cho con bú.

27,684 2,052 19

Những dòng tin nhắn thiếu muối và đậm chất ngôn tình giữa bạn và thanh niên Kim Taehyung. Hãy tưởng tượng theo cách của bạn. :3

881 13 16

Tôi và em, Phải chăng đã tìm đúng người? Hay là sai thời điểm?

59 1 10

Mong mọi người đọc vui vẻ, có góp ý gì thì hãy thẳng thắng đưa ra, vì đây là bộ truyện đầu của mình, mình sẽ rút kinh nghiệm cho bộ truyện sau.

8 0 1

Đức và Phước rất khác nhau. Đức được tạo từ tâm xuất phats bên trong và phước là những hành vi thể hien bên ngoài

11 0 2

Huyền huyễn, trọng sinh, cổ trang, HE Nguồn: Trường Bội ๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 74 tuổi + 0 lần chết lâm sàn ๖ۣۜNhử mồi Ban đầu là Mạnh gia từ đường hạ cửu thiên kính, Lộ Trì Lâm thấy được trước tiên giả Sầm Minh một đoạn cố sự. Sau đó, là Thường Sơn phái cấm địa hồ nước hạ một khỏa giao châu, Lưu Ly đảo thí cảnh bên trong đã chết đi Luật Cửu Uyên... Lộ Trì Lâm hoá hình trăm năm, chưa bao giờ có bên cạnh cái gì tình cảm, hắn lại như thế giới này khách qua đường, chưa bao giờ cùng với hòa vào nhau. Mãi đến tận gặp gỡ Luật Cửu Uyên. Vế trên: Yếu tiểu đáng thương Lộ Trì Lâm Vế dưới: Chớ đến thuộc tính Luật Cửu Uyên Hoành phi: Là cái mẹ ruột 1V1 HE đây là một cái trọng sinh công cùng đã quên đi rồi hắn thụ đồng thời tìm lão phụ thân đồ chơi cố sự. Ta cũng không biết cái gì thuộc tính công X chớ tình cảm 【 không phải 】 thụ Không chính kinh trọng sinh, cuối cùng công hội trở lại thân thể mình bên trong Download: https://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2019/04/phuoc-hon.html

627 21 1

Hoàng hôn dốc xuống một thửa ruộng, cánh cò sải rộng, ánh vàng ngập một vùng đất phù sa, cái hương sáng sớm trút đều những giọt sương và rớt mình xuống dòng kênh hiền như lòng mẹ. Tôi ngồi trên cái ghe nhỏ nhỏ của chú Thách, chen chúc với tụi trong xóm để chạy dọc một con sông, nghe đều nhưng âm thanh sống nhịp nhàng từng hơi một, những tiếng chim rộn ràng sáng sớm, tiếng nước chạy rào rào qua cái đập xả nước, tiếng xuồng máy tạch tạch qua lại buổi hoàng hôn, nôn nao, vội vã hay cái tiếng lá rất nhẹ, rất khẽ xuyên qua những rặng dừa nước bùi ngùi nhìn thời gian trôi lặng. Và kết lại bằng cái tiếng Thị Trấn nhộn nhịp, ồn ào. Ký ức của tôi về những ngày đến trường đẹp hơn bao giờ hết, chả hiểu tại sao, tôi thích suy nghĩ rằng ngày mai mình sẽ…chết, điều này đồng nghĩa với việc từ ngày mai tôi sẽ không còn cơ hội lắng nghe những âm thanh mà mình thường nghe hằng ngày, không được thấy những màu sắc rộn ràng của cánh đồng quê, không được ngửi những hương mạ non thoang thoảng như hương sắc thoáng qua của một đứa con gái mới lớn, hay đơn thuần hơn là tôi sợ không kịp nói một điều gì đó mà tôi cảm thấy cần thiết! Cứ thế, vì vậy mà từ khi nào, tôi tập cho mình một thói quen hưởng thụ, hưởng thụ tất cả những sự lặp đi lặp lại một cách mới mẻ!