Tan học đợi tôi (Tuyển tập đồng nhân) - Nhiều tác giả
Disclaimer: "Tan học đợi tôi" thuộc về Tương Tử Bối, đồng nhân thuộc về các tác giả còn Trần Cảnh Thâm và Dụ Phồn thuộc về nhau Pairing: Trần Cảnh Thâm x Dụ Phồn Translator: Yingie
Disclaimer: "Tan học đợi tôi" thuộc về Tương Tử Bối, đồng nhân thuộc về các tác giả còn Trần Cảnh Thâm và Dụ Phồn thuộc về nhau Pairing: Trần Cảnh Thâm x Dụ Phồn Translator: Yingie
Fanfic Tan Học Đợi Tôi [ĐM] Tác Giả: Tương Tử Bối.
Dụ Phồn nhìn tên kia, cảm thấy ngứa mắt cực kì. Người nọ nhìn cậu một cái, Dụ Phồn nghĩ: Tên này muốn hẹn đánh nhau với mình!? Người nọ lại nhìn lần hai Dụ Phồn: Cậu ta coi thường mình? Nghĩ mình sợ? Nhìn lần thứ ba. Học sinh vừa chuyển đến vẫn vác theo gương mặt lạnh băng không cảm xúc, đưa cho cậu một lá thư: "Bạn học Dụ." Dụ Phồn nghĩ bụng học bá đúng là hay thích làm màu, đánh nhau còn gửi thư khiêu chiến, xắn tay áo đứng lên. "Xin cậu nhận thư tình của tôi." Bạn học Dụ liền thành thật ngồi trở về.
"Số đỏ" xoay quanh cuộc đời của nhân vật chính Xuân Tóc Đỏ. Từ khi hắn chỉ mới là tên hạ lưu bỗng chốc đổi đời, nhảy vọt lên tầng lớp danh giá thời bấy giờ và từ đó "Số đỏ" nêu bật lên thói hư tật xấu của tiểu tư sản Hà thành với lối sống xa hoa đầy giả tạo. Đăng tải chỉ vì mục đích đọc offline.
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất. "Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?" "Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý. "Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?" Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời: "Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao." Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói: "Sao chẳng giống tao chút nào thế?" Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà. Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó. "Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy." "À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề. "Không có gì." Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp. ------------------- (1/3/2022) Bìa: Mật Ly tặng
Một câu giới thiệu: Ai sẽ là người thua cuộc trước? --------- ⚠️Warning: Teenfic motif những năm 2010, nhân vật kiểu cũ với nhiều tình tiết và nội dung không phù hợp với chuẩn mực và thời điểm hiện tại. Vui lòng cân nhắc trước khi đọc. ---------- Tóm tắt về bối cảnh: Một bộ teenfic với bối cảnh học đường lấy cảm hứng từ 100 motif siêu cũ và 1000 tình tiết quen thuộc từ những năm 2010, sau đó mang đi viết lại theo một cách khác vào năm 2020, với sự thay đổi về góc nhìn và tuyến nhân vật chính-phụ. Tóm tắt về nội dung: Câu chuyện tình yêu được cả thế giới ủng hộ của hai bạn trẻ 17 tuổi có cuộc đời hoàn hảo không sóng gió, nhưng bằng một cách nào đó nó lại lằng nhằng dây dưa đến 103 chương truyện. ---------- Nhân vật được xây dựng theo kiểu xưa cũ, không gần gũi và mới mẻ như những truyện được sáng tác gần đây. Danh xưng của nhân vật ở tên truyện thiên về hình tượng cool ngầu, nổi loạn hơn là về vấn đề tình cảm. ----------- Hướng dẫn "sử dụng": Teenfic đời đầu hường phấn trên trời, motif cũ xa xôi hơn 10 năm trước, nhân vật phản diện và hoàn hảo, tình tiết ảo tung chảo kèm theo 7749 cái tag khác, có thể không phù hợp với số đông. Truyện được viết theo chiều hướng phim ảnh phù phiếm, tình tiết bị cường điệu hoá, drama ngập mặt, không liên hệ với thực tế.
Ánh nắng dưới khung cửa sổ ngày hôm ấy khiến tôi nhìn rõ cậu và nhìn rõ trái tim mình. Tôi biết cậu chính là ánh nắng đó của tôi.
Tác giả: Quất Tử Bất Toan. Thể loại: Ngôn tình, "chữa lành" , SE. Nguồn: Dưới Mái Hiên An _________ Tôi bị bạo hành, cả ở nhà, lẫn trên trường.... Cha đánh tôi, bạn bè bắt nạt tôi. Tôi cảm thấy thế gian này quá mức u ám, tôi tuyệt vọng khôn cùng. Trong lúc đi vô định, tôi đến một tiệm xăm ở cuối hẻm. Tôi nghe nói chủ tiệm xăm là một tay giang hồ, đánh đấm hung hãn, tàn nhẫn, người xung quanh ai cũng sợ. Đẩy cửa vào, tôi móc ra tờ mười tệ nhàu nát dúm dó, lấy hết can đảm hỏi: "Nghe nói ông thu phí bảo kê, vậy ông... có thể bảo vệ tôi không?" Giữa làn khói lượn lờ, người đàn ông cong môi cười nhạo: "Con cái nhà ai đây? To gan nhỉ." Sau này, người đó lại vì mười tệ ấy, bảo vệ tôi suốt mười năm.
ĐANG CHỈNH SỬA [ MỚI CẬP NHẬT THÊM CHƯƠNG 12,13,16 ] Trích: "Cái này trẻ con không được xem." Long ghé vào tai tôi, chất giọng trầm ấm vang lên đầy quyến rũ khiến tôi đứng hình mấy năm giây. Hình như tôi còn cảm nhận được cậu ấy đang cười nữa. Tai tôi đỏ cả lên rồi. "Cậu thì người lớn với ai?" Tôi cãi lại. Tay tôi vẫn nắm lấy cổ tay của Long, dùng hết sức kéo ra. Nhưng sức của tôi sao mà so được với cậu ấy. Đấm tên kia một phát đã hộc máu mồm rồi cơ mà. "Tôi lớn hơn cậu gần hai tháng đấy. Nghe lời chút đi." Ngày đăng tải lại: 3/5/2023 Ngày hoàn thành: 30/7/2023
Tác giả: Thu Nhật Lương Editor: Vũ Sương Viện Văn án: Giữa hạ năm ấy hình như nóng hơn nhiều so với những năm về trước, thiếu nữ trên ảnh tốt nghiệp mỉm cười ngọt ngào, đằng sau cô là thiếu niên mặc sơ mi trắng cũng cười rạng rỡ. Gặp nhau đương giữa hạ, chia ly cũng ngày giữa hạ, đóa hồng nhỏ của anh cũng vĩnh viễn được giấu ở mùa hạ năm ấy. "Sợ rồi à?" Bạn học nhỏ: "Ừ." "Đừng sợ." "Cậu thật sự không cân nhắc việc sẽ ở bên tớ à?" Bạn học nhỏ: "Cậu theo đuổi tớ đi, tớ sẽ cân nhắc." "Kiếp sau đợi tớ có được không?" "Tớ không đợi người nói dối." "Ăn kẹo sẽ thấy vui hơn đấy." "Tớ đã ăn nhiều kẹo như vậy, sao vẫn chưa thấy vui?" "Dạ dày không khỏe thì phải ăn cơm, ngoan nào." "Anh lại không ngoan rồi, bao giờ em mới đến dỗ anh đây?"
Giới thiệu truyện: Từ khi sinh ra đến giờ, mùa hè của Đông Nghi gắn liền với ăn, ngủ và truyện tranh, còn mùa đông cũng trôi qua tẻ nhạt không kém, sáng tới trường bằng xe buýt, chiều đi bộ dưới ánh điện đường nhen nhóm sắc vàng. Mười mấy năm cuộc đời lướt nhanh như cơn gió chớm hạ, tựa nắng ấm khi đông tàn. Không có gì quá đặc biệt, không có gì phải lưu luyến để khắc ghi. Nó tự hỏi: lẽ nào đời mình cứ thế mãi sao? Đó là cho đến một ngày. Ngày mà nó hiểu thích với rung cảm chẳng phải là một. Ngày mà nó cảm nhận được tình bạn, tình thân và tình yêu là những thứ không thể đánh mất dẫu trời đất sụp đổ. Và ngày mà Đông Nghi nhận ra gió hạ có mang hơi nóng thì vẫn dịu dàng lạ thường, hay vầng nắng nhất định sẽ xuất hiện bất chấp trời đông u ám. -------------------------------------------------- Bìa minh hoạ: Mikeo Un Typo: Nana
18 tuổi: "Cho tớ ngồi cùng với!" 30 tuổi: "Cho anh chăm sóc em cả đời được không?"
Tôi ngưỡng mộ một người, không phải vì cậu ấy học giỏi hay mang vầng hào quang chói lóa. Đơn giản là vì cậu ấy đánh nhau trông rất ngầu, cái nết lại có chút bất cần, mở miệng ra là phàn nàn nhưng hành động thì ngược lại. Có thể cậu cá biệt trong mắt người khác nhưng với tôi, cậu luôn đặc biệt. Ngày viết 11/1/2025 Ngày đăng tải: 22/1/2025 Số chương dự kiến: 27 chương Ngày hoàn dự kiến: Hè 2025
[BẢN MỚI ĐANG ĐƯỢC CẬP NHẬT, NHIỀU CHI TIẾT THAY ĐỔI SO VỚI BẢN CŨ, VUI LÒNG CHỈ ĐỌC TẠI WATTPAD] Câu chuyện dành cho quý độc giả, những người đã quá tuổi học trò, đang đứng chôn chân trước hàng ngàn bão tố cuộc đời, chỉ để ngoảnh lại nhìn về quá khứ. Tuổi 17... cái tuổi đứng giữa ngưỡng cửa của mộng mơ và hiện thực. Có những điều được, và cũng lắm điều mất - như một cơn gió thổi qua, để lại dư vị khó gọi tên. Tuổi 17 là khi chúng ta vừa học cách mỉm cười, vừa tập cách giấu nước mắt. Là khi ta có cả thế giới trong tay, nhưng lại thấy mình thật nhỏ bé. Nếu được sống lại một lần nữa... bạn có muốn quay lại tuổi 17 không?
Bị cha đổi nguyện vọng năm lớp 10, Sương Trà phải nỗ lực thay đổi cuộc sống của bản thân, khó khăn lắm cô mới có thể chuyển vào một trường có tiếng. Thay vì học tại một lớp chuyên, cô lại chuyển đến lớp đội sổ của trường. Tuy vậy ngay sau đó, cô dần cảm thấy hối hận vì chính sự lựa chọn của mình. Lớp cá biệt của trường, chỉ có duy nhất cô là con gái. Và không ngờ rằng, bạn cùng bàn với cô lại là trùm trường trong truyền thuyết... "Xin chào, tôi là học sinh đội sổ toàn trường. Cậu có chắc là muốn ngồi cạnh tôi không?"