Mất
Lộc Hàm, bảo trọng.
Lộc Hàm, bảo trọng.
Lúc Kim Mẫn Thạc nhìn thấy hình ảnh sau cánh cửa, cậu nghĩ có lẽ cậu đã đủ đau đớn rồi, tim như rỉ máu, thậm chí đã nghĩ rằng trên đời này cũng không còn cảm giác nào hơn thế, mãi cho đến khi nghe Ngô Thế Huân thốt ra một câu kia. Đau đớn sao? Thất vọng sao? Hay tức giận? Cậu đều không biết. Không một từ nào có thể miêu tả nổi cảm giác khi đó, chỉ biết mọi thứ xung quanh tựa như sụp đổ, cảm giác sức lực toàn thân đều bị rút cạn. Cánh tay buôn g thõng trượt một đường dài qua áo anh, siết đến trắng bệch. Cậu cắn chặt răng, môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhợt nhạt " Ngô Thế Huân, anh nhịn vất vả như vậy, hôm nay cuối cùng cũng chịu nói ra rồi" ...... Ánh mắt vụt qua một tia tuyệt vọng khiến Ngô Thế Huân hoảng hốt, anh nhìn thấy Mẫn Thạc xoay người, bóng dáng cô độc rời đi, cứ vậy từng bước như bước ra khỏi trái tim anh, bước ra xa cuộc sống của anh, mãi mãi...
#HappyLuMinDay
#HappyLuMinDay
#HappyLuMinDay
" Lộc Hàm, Lộc Hàm, em yêu anh nhất..."
Chúc mừng năm mới mọi người <3 <3
#4YearsWithXiumin
- Ta sẽ ở bên cạnh ngươi... - Cả đời? - Phải. Cả đời...
Bị lừa dối. Bị lợi dụng. Bị người ta tính kế hãm hại. Vào tù, chịu đựng hơn 3 năm xa cách em trai, không được nhìn mặt bà ngoại lần cuối... Sống trong mơ hồ không rõ...Cuộc sống của Kim Mẫn Thạc hệt như một hố đen ... Mãi cho đến khi gặp được Lộc Hàm... Cảm nhận lại được tình yêu Sự săn sóc... Cảm giác gia đình... Nhưng mọi thứ dột nhiên vỡ nát. Tại sao đến cả anh cũng lừa dối cậu? Tại sao lại khiến cho cậu hạnh phúc như vậy rồi ngỡ ngàng nhận ra tất cả chỉ là giả dối. Chỉ vì bảo vệ em gái mình sao? Để chuộc tội mới tiếp cận cậu sao? Không thể... Con thú bị thương thì thu mình nhưng đã chạm đến giới hạn nhất định của nó thì nhất định sẽ vùng dậy phản kháng. Cho dù là anh, là cô ta hay hắn ta... tất cả các người đều phải trả giá.... Kim Mẫn Thạc sẽ không còn là Kim Mẫn Thạc của trước đây nữa... Cuộc sống mới, tính cách mới, mục tiêu mới... Chỉ là tình yêu đối với Lộc Hàm liệu có thể đơn giản để từ bỏ hay không... Cậu không biết, cũng không dám chắc... ... Bởi lẽ tình yêu chính là điều nhiệm màu.... End. Truyện mới, đây, nóng hỏi vừa thôi vừa đọc :D Chuyện này LuMin với HunBaek nhé, chắc có Krislay nữa :D :D
" Chúng ta có thể, tin tưởng anh" " Được, em tin anh" ....
Hàm, em nhớ anh, rất nhớ anh...
Thế Huân nhận ra mình thích Mẫn Thạc, tuy muộn nhưng rất may cậu vẫn ở đây...
Sehun bị thương và Tao rất đau lòng...
XiuMin xé áo... fan vui nhưng LuHan không vui chút nào...