nouveaujonette

nouveaujonette

20 0 2

"But lightning, Kiyoomi then found out, is not the perfect comparison for Miya Atsumu, whose passion rivals even the heat of the hottest summer, and whose hands have always been warm and scented with all the hand cream he poured into each crack of nails and gaps between fingers. Kiyoomi, in secrecy, has mulled over finding the best comparison for Miya Atsumu for years, starting with the first ever training camp in highschool. He looked for it in nature, among the waves, between the gaps of leaves, through the window of his family's private car looking out to the cityscape. He looked for it in between class breaks, during the silent lunch on the top floor of Itachiyama, on the way back home under the orange dusk. He did not understand why he spent so long doing that. At first, he kept trying because he hated leaving things unfinished like an open-ended question. Gradually, it became a routine, something done out of habits to reduce stress, something materialised from something else residing in Kiyoomi's heart that he was too afraid of naming." - one can say, with love, both Miya Atsumu and Sakusa Kiyoomi have grown. - ENG. by n.

nouveaujonette

95 8 1

"Trong khi ông đứng trước dòng sông, một dòng sông yên ả và duyên dáng, ông nhớ lại những tháng ngày khi hai người hơn ba mươi, và con gái cả của ông vừa đủ tuổi đi học mẫu giáo. Mỗi ngày, khi tan làm về, hai người sẽ gặp nhau trước cửa trường mẫu giáo của con gái, đón con về, ông sẽ lái xe chở hai bố con đi mua một món gì đó ăn nhẹ trước bữa tối. Có thể là một củ khoai nướng, một cái bánh bao, hoặc một cây kem cho ngày nắng nóng. Nhưng con gái ông từng rất thích ăn thịt nướng của một bà lão từng bán ngay đối diện con sông, nên ông luôn đi qua con sông này mỗi khi muốn dỗ dành con bé. Và khi ông Hisashi để con gái mình háo hức kể chuyện với bà lão bán thịt nướng nhân hậu, ông trao một cái hôn vội vàng cho Kiminobu trước khi Kimi dắt con gái ra khỏi xe để mua thịt, còn bản thân ông thì tựa người vào vô lăng, nghiêng đầu nhìn mặt sông phẳng lặng qua lớp cửa kính, nghỉ ngơi một chút sau cả một ngày dài. Có đôi khi, ông quay đầu nhìn chồng và con gái mình kiên nhẫn xếp hàng đợi mua thịt nướng, sườn mặt của Kiminobu - lúc nào cũng mang nét lãng tử và hiền lành rất thư sinh - và ý cười ghim sâu ở đuôi mắt Kimi khi ôm lấy hai cái má phúng phính của con gái, rồi ông Hisashi tự nhủ mình mới may mắn làm sao đã yêu được một người như vậy trên đời. Đôi lúc, ông nhìn cảnh tượng ấy qua khung cửa kính xe, rồi tự dưng ông rưng rưng nước mắt, lặng lẽ lau đi một cảm giác hạnh phúc vừa nhỏ bé lại vừa quá đỗi lớn lao, một sự biết ơn ông đã ngỡ chẳng bao giờ ông hiểu được." - major character death nhưng KHÔNG BUỒN. viết bởi n.

nouveaujonette

101 6 1

yakuza!AU. Miya Atsumu không biết được những xáo động đã và đang diễn ra trong lòng anh, cũng không biết được sự giác ngộ lớn lao mà nụ cười vu vơ của hắn đã mang lại cho anh, và - như tháng năm niên thiếu xa xưa - không nhận ra rằng vị thế của hắn trong anh vững chãi như đỉnh núi Phú Sĩ trong tâm thức của một người con Nhật Bản. Hắn là hiện thân của Nhật Bản trong anh, của cái gần gụi nhất với tình yêu mà anh còn nhớ tới, dù không thể nào mô tả được. Dẫu sao hắn vẫn - chà, hắn đã dày vò anh khổ sở biết bao nhiêu, nhưng anh vẫn sẽ bỏ qua để dang rộng vòng tay với Atsumu ngay lúc này. Trên chiếc xe tuk tuk chật chội đầy mùi khói thuốc cùng phố biển về đêm, không ai nhận ra được thay đổi trong trí não của Sakusa Kiyoomi, cũng không nhận ra được nụ cười rạng rỡ ẩn sau hai lớp khẩu trang của anh. Ngày mai, hai người sẽ rời khỏi Pattaya. Từ Pattaya lên Bangkok là hai tiếng đi xe, và anh đã nghĩ đến sự im lặng dễ chịu của khoang xe rộng rãi, khi mà Atsumu nghiêng đầu lên vai anh say ngủ. Ngón tay út của anh sẽ ngoắc vào ngón tay út của hắn dưới lớp áo khoác đen của Kiyoomi, anh sẽ nghe được nhịp thở đều đều của gã bên tai mình, thậm chí, nếu đủ thinh lặng, có thể còn là nhịp tim của hắn. Những tưởng tượng ấy, dù chỉ trong thoáng qua, cũng làm tim anh đập nhanh hơn vì hạnh phúc. - written by n.

nouveaujonette

130 9 2

vietnam!au bối cảnh giống như phim "Mùa hè chiều thẳng đứng" - Rồi qua một giấc trưa, chắc là mình sẽ có cái thôi thúc được ngắm nhìn bầu trời đấy, hoặc là sẽ bật một bản nhạc tình ca nước ngoài lên, bắt chước các cô các bà tập nhảy ở bờ hồ lúc sáu giờ tối để nhảy một điệu valse thật tình trong căn phòng xanh lá man mát như lòng Thành khi được Hựu hôn một cái lên má. Rồi có lẽ chúng mình sẽ hôn nhau, dắt nhau đi ăn kem, hoặc là anh sẽ nằm lên đùi Thành mà kể những câu chuyện mà anh nghe được trong buổi gặp với bạn mẹ Cung hôm nay, còn cậu sẽ tỉ mẩn bóc vỏ từng quả quýt, đút cho anh ăn từng múi một. Quýt ngọt tan trên đầu lưỡi, có thể cảm nhận được trong từng cái hôn, hay trên đầu ngón tay còn dính nước quýt mà Thành bắt anh phải đi rửa cho bằng sạch. Tiếng ve ồ à như bé đi so với tiếng người, tiếng nhạc, thậm chí là cả tiếng hai đứa khúc khích với nhau những bí mật không ai biết, và phố thị nhòa đi sau khung cửa sổ thành những đợt sóng âm thanh và sóng ánh sáng dìu dặt. Giàn hoa giấy dập dìu trong cơn gió hiếm hoi, những cánh hoa mỏng may rơi rụng khắp ban công, nổi bần bật trên nền gạch, tạo thành từng cụm, từng cụm rất nịnh mắt. "Thành ơi, hôn anh một cái..." - written by n.

nouveaujonette

75 7 1

Không biết nó thích từ bao giờ, và có lẽ nếu chúng tôi không ghìm nó xuống đất mà gặng hỏi cho bằng được, chúng tôi cũng không biết rằng nó thích Tuấn Miên. Chuyện xảy ra vào thứ Ba tuần trước, trên đường về nhà, thằng Hạo nói bâng quơ về việc tình yêu học trò của người ta sao mà đẹp quá, rồi Thế Huân mới buột miệng để lộ cho chúng tôi về mối tình hai năm của nó. Nếu như tôi không kéo nó lại, nếu như Anh Hạo không ôm chặt lấy nó, Thế Huân ắt đã chạy trối chết, và chỉ sau ngày hôm đó thôi chúng tôi sẽ sống với một phát hiện nửa vời, làm lòng tôi bứt rứt. Lúc kể, mặt Thế Huân cúi gằm, hai vành tai đỏ lên, giọng run run. Tôi đã nghĩ lúc đó nó chỉ đơn giản là ngượng ngùng, nhưng ngẫm lại, có lẽ nó cảm thấy một điều gì đó còn tệ hơn - tủi hèn, nhục nhã. Anh Hạo đã im lặng suốt một ngày sau đó, đến hôm sau nữa, nó mới bảo với tôi: "Này, mày nghĩ thằng Huân có nghiêm túc không?" "Sao lại không?" "Thì không... nhưng mà, tao hơi sợ." "Sợ gì." "Thì... sợ nó chết." - Vietnam!AU. SeHo, viết bởi n.

nouveaujonette

53 5 1

Kazunari không biết rằng nếu như anh thôi là chính anh, một con người bình thường, mà trở thành một điều gì khác với bản thân anh, tình yêu của Eiji cũng sẽ không còn như cậu yêu anh bây giờ nữa. Bởi cậu yêu anh với tư cách con người, cậu không đòi hỏi anh điều phi thường to lớn, và chỉ riêng việc anh đã ở bên cậu suốt bao năm qua, việc anh đổi họ mình sang họ cậu trong đám cưới bé tí hin của họ ở Las Vegas, đã quá đủ để Eiji, dù cho phải gom góp bao may mắn của muôn kiếp để được làm người lần nữa, cũng sẽ bất chấp tất cả để ở bất cứ kiếp người nào cũng quay lại tìm anh. "Rồi một ngày nào đó, chúng mình sẽ trải qua thêm nhiều đám tang như thế này." Kazunari nói tiếp. "Sẽ có bố mẹ anh, rồi mẹ em, rồi thậm chí là người quen, là họ hàng của chúng mình. Nhưng anh sẽ cố hết sức mình để không để em quá buồn bã. Không, không. Hay là thế này, em cứ buồn bã, cứ khóc, cứ gào thét, cứ làm bất cứ gì em muốn. Rồi anh sẽ đợi cho đến khi em đã mệt rồi, anh sẽ đỡ em dậy và chúng mình sẽ cùng nhau bước tiếp. Có được không mừ, Eiji?" - cái chết và cách để sống qua cái chết.

nouveaujonette

243 23 1

"Tao chả nghĩ ra cái gì mà bố mày ghét tao được." Phong cáu bẳn xen ngang. Cốc cốt dừa cốm xanh của cậu đặt mạnh xuống bàn, va vào miệng cốc của Mộc cái 'keng'. "Trừ việc tao là đàn ông. Bố mày cũng sẽ hiểu thôi mà phải không?" Vừa nhận được cái gật đầu của Mộc, Phong liến thoắng nói: "Tao có nhà mặt phố Hà Nội, có công ty sau này tốt nghiệp là làm, biết chơi nhạc, biết nấu cơm cho mày, còn đưa đón mày đi chơi đi học. Tao có cái gì mà bố mày chê được chứ?"

nouveaujonette

1,313 102 9

multi-couple. tui nhận request viết drabble rồi đăng lên đây.

nouveaujonette

66 6 1

Tôi cứ nghĩ rằng người con gái đẹp nhất khi được chụp ảnh dưới nắng, nhưng những bức ảnh của M.R. đã chứng minh một điều hoàn toàn khác. Tinh Khôi đứng giữa cảnh rừng cây và đất ẩm và trong những bức ảnh ngả xanh thật buồn bã mà tôi từng thấy như đang tả lại một thế gian mục ruỗng ấy, tỏa sáng vô cùng, đến mức quả thật không thể miêu tả bằng từ nào khác ngoài tinh khôi. M.R. chụp Tinh Khôi ở nhiều nơi, trong nhiều tư thế đa dạng, nhưng hầu như ảnh nào nàng cũng cười. Cười mỉm, cười tươi đến khoe hàm răng trắng thẳng tắp, cười bằng đôi mắt hơi cong lên như vầng trăng lưỡi liềm, đôi mắt lấp lánh như một màn đêm đầy sao, nụ cười của nàng như có một sức mạnh kì lạ làm cho tôi cảm thấy thật thoải mái. Có nhiều tấm M.R. chụp cận mặt nàng, đặc tả đôi mắt hàng mi sống mũi gò má đôi môi nàng, tôi cứ ngỡ đây là một cảnh cắt ra từ bộ phim của một đạo diễn tài năng chứ không phải là bàn tay cầm máy ảnh của một người nghiệp dư. - một sinh viên điện ảnh chật vật vô tình tìm thấy nàng thơ, một cuộc gặp mặt thay đổi cả cuộc đời. written by n.

nouveaujonette

121 6 1

"Cúc áo thứ hai của anh đấy mừ." Fukatsu giải thích, anh chỉ vào áo mình, quả thật đang bị thiếu một cúc từ trên xuống, vị trí ngay gần tim. Cậu vừa nín khóc, giờ đã cười toe. Là học sinh ai chả biết cái cúc áo thứ hai nó thiêng liêng như thế nào. Cậu nắm nó trong tay, nâng niu như một món đồ vô giá. "Anh cho em hả?" "Ừ, cho làm chìa khóa đó mừ. Cúc áo thứ hai gần tim nhất, nên anh cho em làm tín vật để mở khóa ở đây mừ." Fukatsu chỉ tay vào tim mình, rồi anh cười. "Anh xây cho em một ngôi nhà trong tim, đợi em trở về." - by n.

nouveaujonette

535 39 4

alternative title: matsuhana; thực ra nó đã nằm trong bản draft quá lâu rồi nên mình đoán đăng lên cũng không sao

nouveaujonette

499 47 1

bối cảnh: hanamichi và rukawa 22 tuổi, ở mỹ, california có đề cập đến tình dục. Nhưng với Rukawa, nước Mỹ không có gì khác biệt so với Nhật Bản, chỉ là một nơi để gã tiếp tục chơi bóng rổ, hay chỉ để tiếp tục cuộc sống nói chung. California hay New York, hay Kanagawa hay bất kỳ nơi nào khác trên thế giới cũng vậy. Nhưng nếu hỏi lại một lần nữa, có điều gì khác ở California mà anh ấn tượng không, gã sẽ mất một lúc để ngẫm nghĩ, và thêm một lúc nữa để sắp xếp các từ trong đầu sao cho điều thoát ra khỏi miệng gã nghe không quá lạ lùng so với Rukawa-thường-ngày. Rồi gã sẽ lại thất bại thảm hại vì ý niệm về California trong đầu gã mà Rukawa Kaede đã thành thạo khắc ghi và quen thuộc với như lòng bàn tay mình được tạo nên từ bóng rổ, đèn neon đủ màu, những cuốc xe đêm đầy gió và một màu đỏ rực rỡ như ánh lửa của phượng hoàng luôn khiến gã thấy chói mắt. Ý niệm về California trong đầu gã, dù Rukawa có lẽ sẽ giữ mãi trong lòng cả đời, dù muốn hay không, sẽ luôn đặt Sakuragi Hanamichi ở vị trí rõ nhất, trung tâm nhất, tựa như mặt trời. written by n.

nouveaujonette

191 18 1

hanamichi sẽ đi mỹ trong ba tháng nữa, và yohei chật vật tìm cách đương đầu với quyết định ấy. . viết bởi n.

nouveaujonette

269 14 1

tuyển tập như tên fic. viết bởi n. mitko, ruhana, yohana. lowercase.

nouveaujonette

97 11 1

Một vấn đề khác của Mitsui Hisashi là sau cùng thì anh vẫn chỉ là một cậu học sinh mười bảy tuổi mà thôi, nhưng anh đã sớm có được sự giác ngộ về một điều cả đời này anh chưa bao giờ nghĩ tới: rằng là anh nhận được quá nhiều tình yêu, đến mức cả cơ thể anh cũng không thể đỡ được hết, đến mức anh ngơ ngác vì không biết phải làm gì với đôi tay mình. written by n. mitsui hisashi x kogure kiminobu