473,465 12,839 85

Cuộc dời của cô nữ sinh 17 tuổi sẽ ra sao khi rời vào tầm nhắm của một ông trùm mafia...Mời các bạn đón xem Nếu thấy hay xin vui lòng bố thí cho tui chút bình chọn Cuối cùng là lời mà các Trịnh Sảng các tác giả đều thích và hay nói "coppy truyện của mình nha!"

19,771 671 13

Truyện dịch fanfic Shatou

68,841 1,733 37

"Mỗi người ít nhất nên có một giấc mơ, có một lý do để kiên cường. Tiếc nuối nhất của cuộc đời không phải là bạn không thể, mà là bạn chưa từng nỗ lực và phấn đấu vì cuộc sống mình mong muốn." "Bóng đêm có thể vừa tối lại còn lạnh, nhưng hãy cứ dũng cảm tiến về phía trước, bạn ắt sẽ tìm thấy ánh sáng của bình minh." 《人民日报》

27,529 964 22

Gương vỡ lại lành OCC

562 1 39

"Nếu anh chịu uống hết thuốc này, tôi chịu nghỉ việc cũng được." "Tốt thôi, về thu dọn đồ đạc của cô, cô chính thức bị sa thải." - ------------------ "Ngoài Trịnh Sảng ra, sẽ không một ai có thể chịu đựng được Dương Dương." - ------------------ "Chủ tịch... anh..." "Người của tôi không dễ bị bắt nạt như thế." - ------------------ "Chủ tịch..." "Trịnh Sảng, tôi thích em."

37,026 825 19

Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !" Vương Sở Khâm ngớ ra. Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh. Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng. Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà. Cô đã hiểu. Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì. Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác. Vậy thì có gì phải sợ chứ? Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu. Ngay từ năm 22 tuổi. Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế. Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình. Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới. Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.

22,860 596 11

Hiện đại, gương vỡ lại lành, HE, OOC

67,440 2,535 46

Truyện này viết cũng lâu rồi mà nay ta rảnh quá nên thêm mô tả nhé! Thật ra cũng chẵn có gì! Nội dung thì không có gì thú vị, chỉ có chút hài. Truyện mắc hơi bị nhiều lỗi chính tả nhưng ta chưa có thời gian sửa, nên có gì xin các tình yêu thông cảm nha! Lưu ý: Truyện không hay nên đừng đọc (ta rảnh không có việc gì làm nên viết chơi thôi)

13,226 626 27

Trịnh Sảng, 23 tuổi, hiện đang là nhà văn mạng, đồng thời cũng là thiên kim tiểu thư của Trịnh thị, một trong tam đại thế gia chốn kinh thành. Dương Dương, "chồng hờ" của Trịnh Sảng. Là kim cương lão ngũ, tuấn mỹ vô song, là ông hoàng độc thân trong mắt phái nữ. Quan hệ giữa hai người họ chỉ gói dọn trong bốn chữ: Hợp đồng hôn nhân.

11,223 351 8

AU, HE, Lâu ngày sinh tình.

18,086 472 12

Các bạn đang đọc truyện Chồng Xấu Đến Quấy Rối của tác giả Hạ Mạt Tang ! Mới mười bảy tuổi mà Dương dương bi một người phụ nữ bỏ thuốc phải núp trong xe cùng dục vọng. Vô tình lúc này có một cô gái cứ rù rì bên tai khiến lý trí của anh hoàn toàn biến mất... Anh cứ đuổi cô đi nhưng cô lại không chịu đi, cứ ngương bướng mãi để rồi cô bị anh ăn tươi! Mới mười tám tuổi mà dưới tay cô gái ấy có rất nhiều đàn em, và cô ấy chính là Trịnh sảng. Chỉ vì muốn chứng tỏ với đàn em, mình là một chị hai nổi tiếng giang hồ nên đã bị chuốt say còn học đòi chơi trò tình một đêm... Kết quả cô mang trong mình giọt máu của anh... Bảy năm sau cô mới hận đời nên tìm một người đàn ông để phá...nào ngờ người đàn ông đó chính là anh.

2,994 90 5

Gương vỡ lại lành, HE, OOC, truyện ngắn.

28,050 599 10

#Chia tay rồi vẫn phải làm đồng đội thì làm sao? #Tất nhiên là giấu đi rồi! "Để tôi chỉnh lại một chút, chúng tôi không phải là người yêu cũ, chúng tôi là vợ chồng chính thức." "Cả thế giới đều nghĩ chúng tôi chia tay rồi, nhưng thật ra chúng tôi đã đăng ký kết hôn."

32,810 901 18

Cô ấy nói: "Vương Sở Khâm, em sẽ không bao giờ từ bỏ anh, em mãi mãi tin tưởng anh. Vì vậy, anh cũng hãy tin vào chính mình, tin vào chúng ta." Tôn Dĩnh Sa chính là mặt trời trong cuộc đời tôi. Mặt trời mang đến sức sống, ánh sáng của nó là hy vọng. Tôi thật sự biết ơn vì mình đã chọn bóng bàn, hoặc có thể nói bóng bàn cũng đã chọn tôi. Chính bóng bàn đã giúp tôi trở nên tốt hơn, và cũng chính nhờ nó tôi đã gặp được Tôn Dĩnh Sa. Hai thứ tình yêu tôi luôn tìm kiếm trong suốt cuộc đời này, tôi đều đã có được. Tình yêu dành cho bóng bàn, và tình yêu mãnh liệt dành cho Tôn Dĩnh Sa.